22/4/10

Văn hóa bới cơm

Ở nhà mình, trong mọi bữa ăn, mẹ luôn đảm nhận công việc cầm đôi đũa bếp bới cơm cho cả nhà. Có lần nhà mình mua củi, mấy anh chở củi tới bốc xếp xong vào ăn cơm thì mẹ cũng ngồi vào bàn, không ăn cơm mà chỉ bới cơm cho họ. Một lần khác nhà mình có khách, khi mẹ phát hiện nguy cơ thiếu cơm đã sớt bớt bát cơm của mẹ trở lại trong nồi một cách dễ dàng do mẹ ngồi sẵn bên nồi cơm. Đến một ngày kia, chị Thủy đi học ở Ban Mê Thuột đã mang về một cách làm mới: bới thêm một tô cơm, để vào đó một cái muỗng và đặt ở phía xa nồi cơm, ai ăn hết thì tự tay bới thêm mà không phải đưa bát cho người bới cơm nữa. Hôm đó lại không có cha mẹ và các anh chị khác nên chị Thủy đã tỏ thái độ nghiêm trang của một người lớn khi giáo huấn các em việc này. Em nhớ mãi cách tổ chức của chị Thủy vì qua đó em đã cảm nhận một bài học về sự công bằng trên bàn ăn. Ấn tượng về chị Thủy khi em còn nhỏ là chị Thủy thường có thái độ khó chịu, tiêu cực với người đối diện, nhưng đến khi đi học BMT về, có lẽ chỉ mỗi việc đó mà đã để lại ấn tượng đẹp cho tới bây giờ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét