22/4/10

Đồ tể bất đắc dĩ

Đầu năm 1980 - Thời gian này anh đang ở nơi xứ Thuận Nghĩa với cha Báu. Sau khi từ Bến Lội về nhà ăn Tết với 3 anh em, Thạch Sơn Phong,  anh Thạch ở lại nhà không đi nữa, anh Phong và anh ra đi mồng 4 Tết. Đi bộ ra Đức Mạnh, không có xe nên ngủ lại nhà cậu Phan. Sáng mồng 5 đón xe lên BMT và đi về Phan Rang. Phong ở lại Tháp Chàm với cha Đạt, còn anh đi tiếp vô Phan Thiết. Nằm ở đây khá lâu, tá túc trong nhà xứ. Không có giấy tờ hợp lệ, nên tránh mặt mọi người. Một buổi chiều, cha Báu đề nghị với mình lên Mường Mán chơi ở tạm nơi nhà của anh Trọng, cháu gọi cha bằng cậu ruột, để thay đổi không khí, thay đổi chỗ ở khỏi bị nghi ngờ. Mình ra đi trong bóng chiều, băng ngang những đồng lúa khô cuống rạ, và những con đê nhỏ, trâu bò lững thững về chuồng. Khung cảnh êm ả nhẹ nhàng, nhưng lòng mình bấn loạn vì lo âu. Con đường tắt từ Thuận Nghĩa lên Mường Mán mình chưa từng đi bao giờ, không hiểu tại sao lại dám liều lĩnh mà đi như thế. Có lẽ là ở trong đường cùng, mình phải liều thôi. Đi một lát thì trời sẫm tối. Mình cứ nhắm hướng nhà thờ đi tới, và sau đó làm sao để tìm ra nhà của anh Trọng, mình không thể nhớ được.
 
Một buổi tối, quãng 2g sáng, nghe tiếng Trọng đánh thức mình dậy thì thầm : “thầy Sơn ! dậy giúp con một tay”. Thì ra, vợ chồng anh ta có dự định hạ con bò của nhà bán lấy thịt kiếm tiền. Bối cảnh lúc đó là vì vô hợp tác xã (HTX) nên mọi tài sản tư đều xung làm của công, không ai được tự tiện sử dụng. Ai có heo bò, xe cày, xe kéo … tất cả đều gọi là tài sản của HTX. Dân quê thường hay khai bò đi lạc hay bò bị mất cắp, rồi đem làm thịt bán lấy tiền. Sau khi đánh thức mình dậy, dặn dò là nhờ thầy cầm cái đèn soi cho anh ta làm thịt con bò, anh Trọng mở cửa nhà bếp dắt còn bò vô nhà. Mình tá hỏa, và lo thầm trong bụng, trời đất có một người mà sao làm nổi con bò. Đó là một con bò cỡ trung, hơi lớn hơn con nghé. Con bò nghe mùi nhà bếp lạ nên sợ, trì lại không chịu đi, anh ta rán kéo thêm cho con bò vô gần tới cái cột giữa nhà, buộc giây mũi vào cột đó và con bò cứ tiếp tục trì mạnh như thế. Bây giờ thì anh ta rảnh tay rồi, không cần giữ nữa, vì đã có cái cột giữ chắc. Quay ra sau, lấy cái búa tạ, anh ta đứng bên hông phang mạnh vào đầu bò, ngay giữa 2 cái sừng của nó, bò khụy chân xuống ngay, anh ta giáng thêm một cái nữa, thả búa, đẩy bò nằm nghiêng, vớ dao cắt yếm và thọc dao vào ngay tim, máu tuôn ra xối xả trong vòng 1 phút, sau đó thì chảy chậm dần. Từ lúc đập búa vào đầu cho đến khi máu ra hết và mổ bụng lột da, thời gian chưa tới 5 phút. Sao mà dễ và gọn thế ! Không một tiếng kêu của con bò bị giết, không một tiếng người nói, tất cả diễn ra trong im lặng khẩn trương. Sau khi đã hạ bò, bây giờ phải lột da và ra thịt, phần móng chân, đầu và bộ lòng được phi tang mau lẹ trong một cái hố đã đào sẵn trước đó. Xả thịt xong cũng hơn 4g sáng, chị vợ anh ta chuẩn bị gánh thịt ra chợ bán, còn mình đi ngủ tiếp. Ngày hôm sau ăn thịt bò đã thèm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét