Người VN mình hay dùng 2 chữ “số phận” để cắt nghĩa cho sự may rủi tình cờ của đời người. Anh không tin ở số phận nhiều lắm, vì thấy nó hơi vô lý, nhưng ngẫm lại những chuyện xảy ra cho mình trong suốt gần 60 năm qua thì cũng phải nhìn nhận là có những chuyện mình chỉ có thể cắt nghĩa bằng số phận.
Số phận mà anh muốn nói tới ở đây là việc anh với anh Thạch hay được ở gần nhau, đúng như anh Phong đã nhận xét trong một lá thư viết cho anh đã lâu lắm rồi, khi nghe tin anh Thạch đã vượt biên thành công từ Cà Mau và đang ở trại tị nạn chờ đi định cư tại Canada. Nghĩ lại thì thấy thật đúng : anh Thạch với anh, cả 2 anh em đều đi tu học ở TCV Sao biển, cả 2 anh em đều xuống ở Bến Lội với cậu Hải, cả 2 anh em đều vượt biên, đều sống ở Canada, và ở gần nhau. Lúc nhỏ ở gần nhau, đi tu cũng cùng trường, đi lao động học cưa học mộc cũng ở cùng nhà cậu Hải, và lớn lên có gia đình và làm ăn cũng ở cùng thành phố luôn. Như là có cái số phận nó ràng buộc để 2 anh em đi đâu cũng có nhau, mặc dù có nhiều chuyện mình không định trước.
Như chuyện bị bệnh cùng một thời gian, và đi vô nhà thương thì cũng nằm cùng phòng 2 giường sát cạnh nhau, thật là tình cờ hi hữu.
Lúc đó là Tết năm 1976, nhà mình vừa dọn xuống Xã Đoài (Dakmil), anh Thạch còn ở lại thị xã Ban Mê Thuột (BMT) để học tiếp lớp 12. Anh về nghỉ Tết ở nhà xong, mới lên BMT để chuẩn bị trở lại Đà lạt. Dừng chân BMT anh đi Châu Sơn thăm người bạn, sau đó đón xe đi Hà Lan thăm gia đình dượng Liên. Đang lúc còn ở Hà Lan thì anh bị cảm, rồi phát sinh sốt rét, và bắt đầu sưng lá lách. Dượng Liên phải thuê xe chở anh lên nhà thương BMT. Lên tới nhà thương thì sốt mê man, không tỉnh táo để nhận ra chuyện gì rõ ràng, chỉ nhớ là anh Thạch có đến thăm, nói vài ba câu gì đó. Nhưng điều ngạc nhiên là sau đó vài ngày, lại thấy anh Thạch lò dò vô nằm ngay giường bên cạnh, vì anh Thạch cũng bị lên cơn sốt rét luôn.
(Thạch: Nghe tin anh Sơn bị sốt rét phải nằm nhà thương, tôi có ghé vào nhà thương thăm và biết anh Sơn nằm ở phòng nào, lúc đó tôi cũng đã ngây ngấy sốt nhưng chưa nặng lắm. Một, hai hôm sau thì tôi cũng lên cơn sốt nặng, nằm mê mệt ở nhà trọ. Sau buổi trưa, Mạnh (bạn chung nhà trọ, người Đức-mạnh) đi học về thấy tôi như thế nên đề nghị nên đi bệnh viện, vì đã có anh Sơn nằm ở đó nên tôi nghĩ tới đó nằm chung luôn cũng tiện, nên nhờ Mạnh bắt xe ôm tháp tùng tới bệnh viện, trùm mền bước vào phòng làm thủ tục. Sau khi được đo nhiệt độ và chẩn bệnh thì nhà thương dặn ngồi chờ để được đưa tới phòng, tôi nêu lý do là đã có ông anh hiện đang nằm viện vì sốt rét, xin được xếp vào phòng đó luôn cho tiện, thế là nhà thương xếp tôi vào cùng phòng với anh Sơn và bảo tôi tự đi tới đó chờ tới phiên bác sĩ khám. Tôi trùm mền lò dò đi vào phòng và leo lên nằm cùng giường với anh Sơn)
Không nhớ là nằm nhà thương được mấy ngày thì có Vân lên thăm. Thật là tội nghiệp ! Ở nhà cha mẹ kiếm tiền đưa cho Vân lên thăm 2 anh và nấu nướng chăm sóc người bệnh. Nhưng xe cộ nhồi lắc, đông người chen chúc làm sao đó mà có được 40 đồng trong túi lại bị rớt mất (40 đồng thời đó tương đương với triệu rưởi bây giờ). Anh còn nhớ hình ảnh của Vân lúc đó mặc cái áo cánh màu xanh lá mạ. Sau đó Vân ở đâu, ra vô nhà thương thế nào thì anh quên hết. Chỉ nhớ là nằm được chừng 4 ngày, khi thuốc ký ninh đã có hiệu quả và cơn sốt đã lui, thì cha lên thăm. Nhìn thấy cha bước vô tự nhiên nước mắt trào ra vì tủi thân. Được chừng 1 tuần lễ thì cả 2 anh em đều tỉnh táo hơn. Có những đêm, vì đã nằm ngủ nhiều quá, hay vì tác dụng của thuốc, mà 2 anh em không thể ngủ được, nên cả 2 đứa thức dậy đi lang thang mò mẫm khắp nhà thương, cho đến gần sáng mới về nằm ngủ.
Đi học chung trường thì chắc không phải tại số, mà đó là tại vì mình muốn như vậy, hay do cha mẹ sắp đặt như vậy. Đi lập nghiệp ở Bến Lội chung với nhau thì đó cũng là vì mình tính toán như vậy chớ không phải số. Nhưng bị sốt rét cùng thời gian và vô nhà thương cùng lúc và nằm cùng phòng thì có lẽ đúng là cái số rồi ! Chạy đằng trời cũng không khỏi số, cái số phải ở bên nhau … Không , phải nói là cái số ĐƯỢC ở bên nhau !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét