Thuở nhỏ ở Phan Thiết, tuy nhà không có cây trái gì lạ nhưng thỉnh thoảng mẹ vẫn mua về những trái cây là lạ để cả nhà thưởng thức. Lúc thì được miếng mít để thọc tay gỡ từng múi và tìm những xơ cái cho bằng sạch, lúc thì đu đủ mà tôi thường cất dành hột để chơi. Măng cụt, vú sữa cũng có lúc được nếm qua nhưng chỉ đủ để biết mùi. Mùa dưa thì có lúc mẹ mua nguyên cả trái dưa hấu to mà có lần Nguyên đã tuyên bố là có thể ăn hết cả trái, … duy có trái sầu riêng thì từ nhỏ chỉ được biết mùi qua những viên kẹo.
Cho tới một ngày chị Tuyết về nhà nghỉ, trong mớ hành lý có thêm một trái sầu riêng mà chị muốn cả nhà được ăn thử cho biết. Ai cũng náo nức muốn nếm mùi nhưng phải đợi để sầu riêng thật chín, vài hôm sau thì trái sầu riêng đã bốc mùi thơm nực và chị Tuyết tuyên bố có thể mở ra ăn. Trái sầu riêng được tách ra cẩn thận, những múi sầu riêng được nâng niu gỡ ra sắp đầy một dĩa, mùi thơm ngào ngạt làm ai cũng nôn nóng nếm thử. (Sơn : anh không có mặt trong biến cố « trọng đại này » vì đi vắng, có lẽ lúc đó anh đang ở ngoài Bình Chính, nơi xứ cha Báu hay trên Đà lạt, nơi cha Đạt. Nói đến trái sầu riêng, anh vẫn thích mùi của nó và thích ăn bánh kẹo sầu riêng nhưng không thích ăn trái vì quá nóng, làm người mình nôn nao khó chịu, nổi mụn và nhất là vì cái vị mềm nhũn nhão nhẹt của nó).
Mỗi người đưa tay nhúm một miếng bỏ vào miệng … và thất vọng ê chề : hình như ít có người nếm tới miếng thứ hai và chắc chị Tuyết phải nhận thầu hết phần còn lại. Mùi sầu riêng thơm thiệt nhưng lần đầu đưa múi sầu riêng mun mủn nhão vào miệng ai cũng có cái cảm giác như ăn mắm ruốc, thành ra trái sầu riêng của chị Tuyết bị ế. Tuy nhiên hột sầu riêng luộc được chiếu cố tận tình và vỏ trái sầu riêng được cha ghép lại, buộc dây, treo trong nhà bếp cho tới lúc héo để vẫn được thưởng thức nhiều ngày mùi thơm thoang thoảng của sầu riêng.
Ở vùng Đức-lập, cho tới ngày tôi ra đi, ngoài một gia đình nào đó ở thôn Bác Ái có cây sầu riêng còn trong Đức Minh thì chưa thấy cây sầu riêng nào cả. Trở về nhà mười lăm năm sau, điều đập vào mắt tôi là cây sầu riêng đầy dẫy, nhà tôi cũng có cây sầu riêng trĩu trái, không biết những em ở nhà có cái cảm giác « ăn mắm ruốc » của tôi ngày nào không?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét