22/4/10

Đám cưới Vân

Trong số những đứa con lập gia đình thì Vân chắc là người chịu thiệt thòi nhất, vì đám cưới ở một thời điểm khó khăn nhất của gia đình và cũng là thời điểm thiếu thốn nghèo khổ của toàn xã hội miền Nam.
Chuyện kết hợp hai gia đình thật đơn sơ qua một hai lần xã giao, rồi qua trung gian anh chị Phúc để bàn bạc và đám cưới tới ngay sau đó.
Lúc đó, xứ Xã-đoài vắng linh mục, đám cưới phải làm trong nhà thờ Vinh An, vào một buổi sáng sớm, cô dâu trong áo dài, không trang điểm, không hoa hòe. Đơn sơ và thầm lặng như bản chất của Vân.
Tiệc cưới không có khách mời nên không cần khiêng bàn, dựng rạp, chỉ quây mấy cái bàn thành hình chữ L trong nhà là đủ chỗ cho mọi người. Nấu nướng cũng không rườm rà nhiêu khê : mẹ làm món chả rán (chả giò), dượng Anh thủ vai bếp chính để ướp thịt gà làm mấy món gì đó, có thêm dì Hạ, cậu mợ Phan và hai cô bạn của Vân.
(Phong : Ngoài ra còn có món bánh ít. Nhà mình tự xay bột bằng cối đá và mẹ gói. Bánh nấu xong khi lột ra thì bột dính chặt vào lá, cái bánh bị nát tương. Cũng tại vì không có kinh nghiệm : mình làm bánh hoàn toàn bằng bột nếp, đáng lẽ phải pha thêm ít bột gạo, đồng thời khi gói phải thoa dầu trên lá chuối.)
Ngày đưa dâu cũng đơn sơ không kém, đoàn đưa dâu trên dưới mười người, cùng leo lên Honda chạy qua nhà trai. Khởi đầu một chặng đường mới của Vân thật gọn gàng, không nước mắt ỉ ôi.
(Sơn : Vân có tính cách giống mẹ, âm thầm, nhịn nhục và chấp nhận tất cả, chịu đựng tất cả với lòng bình an. Trong nhà, các anh chị cũng như các em, ai cũng thương Vân vì tính tình hiền lãnh nhũn nhặn và có lẽ cũng vì những lao nhọc vất vả hy sinh cho các em. Điều đặc biệt là ra khỏi gia đình, Vân được rất nhiều yêu thương mến mộ, vì cách ăn ở khéo léo, trọn nghĩa trọn tình).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét