22/4/10

Sau những giấc ngủ trưa

Nhớ lại thời còn nhỏ, bé không sao quên được cảm giác mệt mỏi sau một giấc ngủ trưa. Nhà mình cứ như theo thường lệ ăn cơm trưa xong là tất cả phải đi ngủ trưa, các anh chị khác thấy như thế nào sau những giấc ngủ trưa? (Sơn: Về chuyện ngủ trưa, các anh chị lớn cũng không khác thế hệ của Quang sau này đâu. Anh không quên được những vất vả khổ sở để ép mình nằm ngủ trưa. Đã bao nhiêu lần, cứ đến giờ ngủ, cha vừa nằm xuống là ngáy o o liền, còn mấy anh em thì bắt đầu chọc nhau nghịch ngợm, cười khúc khích hay là rón rén dậy ra ngoài chơi. Giấc ngủ trưa của người lớn không giống với giấc ngủ của con nít. Con nít đã ngủ thì nó phải ngủ vài tiếng đồng hồ tới khi chán mới dậy, trong khi cha cũng như các người lớn khác, họ chỉ chợp mắt chừng vài chục phút thôi là đã xong giấc ngủ trưa rồi. Vì thế không lạ gì mà khi bé bị cha kêu dậy thì chưa thể tỉnh táo ngay được và cảm thấy mệt mỏi lờ đờ). Còn bé nhớ cứ đang ngủ ngon thì cha kêu dậy, vừa lóp ngóp bò dậy, người đang nửa tỉnh nửa mơ thì cha đã đưa ngay cho một quyển sách để đọc cho cha nghe trong lúc đang làm một việc gì đó (chẻ lạt, đan tranh,…), nhớ là quyển sách dày và lớn hơn ½ quyển vở, sách nói về vấn đề gì bé cũng không nhớ, chỉ còn lại cảm giác mệt mỏi khó chịu đến bực bội. Có lần bé tức quá nên nhân cơ hội cha đứng dậy bước ra ngoài làm gì đó thì bé đã tranh thủ đạp chân thình thịch xuống nhà cho hả bực tức nhưng bất thình lình cha lại quay lại ngay, nhưng cũng may cha không nói gì đến những cái đạp chân của bé cả mà chỉ nhắc đọc đi thôi, cha là như vậy, biết hết những phản ứng của mình nhưng cứ làm ngơ như là không biết vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét