22/4/10

Nước mắt yêu thương

Lúc hai đứa con còn nhỏ, chưa đến tuổi đi học, vợ chồng tôi có thói quen đi chơi, thăm viếng bạn bè vào cuối ngày, thường về lại nhà khá trễ nên khi về đến nhà thì hai đứa đều đã thiu thiu ngủ trên xe.
Muốn để cho con được ngon giấc nên tôi thường nhẹ nhàng ẵm từng đứa vào nhà, đặt vào giường cho chúng ngủ tiếp tục. Có một ngày con gái tôi thú nhận là “chỉ giả bộ ngủ vì thích được ba ẵm vào nhà”, chuyện này làm sống dậy trong tôi một kỷ niệm ngày xưa...

Một buổi trưa tại Bình-chính (Phan-rang), lúc đó cha đang dạy học giúp cha Báu, vào năm 1962 hoặc 1963 gì đó, tôi là một đứa nhỏ nên phải đi ngủ trưa như mọi đứa nhỏ khác. Nói là ngủ trưa nhưng chắc cũng đã bắt đầu buổi chiều vì tôi chỉ nằm nhà có một mình : cha lên  lớp dạy và anh Sơn cũng đi học. Tỉnh lại sau giấc ngủ trưa nhưng còn nằm lơ mơ thì cha đi về nhà nhân lúc nghỉ giải lao giữa buổi (lớp học chỉ cách đó vài chục thước); tôi vẫn nhắm mắt vờ như đang say ngủ, không hiểu tại sao cha lại tới ẵm tôi lên vừa đi qua đi lại vừa hát...
« Ôi mẫu thân con trông cậy suốt đời í a hãy xót thương, vì ngoài Mẹ ra thì nào con biết trông ai... » điệu nhạc bài hát cha ru đánh động lòng tôi khiến tôi tự nhiên chảy nước mắt, làm cho cha phải hỏi tôi tại sao lại khóc. Không biết giải thích thế nào nên tôi phải phịa đại ra cho yên chuyện : vì tôi nhớ mẹ.

Tuổi đời chồng chất nhưng thỉnh thoảng, trong một khung cảnh nào đó, nghe một ca đoàn trình bày một bài nhạc sống động, tự nhiên lòng tôi cứ rung lên và nước mắt trào ra. Mới đây nhất, khi nhìn cha mẹ, anh chị em say sưa hát “Khi hoa nở miền Cana” trong ngày kỷ niệm 10 năm thành hôn của tôi nơi quê nhà...
    Nguyện xin Giêsu thương mến cho duyên tình mãi nở hoa
    Nguyện xin Giêsu đến trong nhà cho đời hòa tiếng ca

tôi không thể nào cầm được những giọt nước mắt. Khung cảnh gia đình, dòng nhạc và tâm tình của anh chị em cuồn cuộn trong tôi, cứ thế dâng trào qua những giọt nước mắt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét