Khi nghỉ học là lúc em bắt đầu giúp mẹ việc nương rẫy. Vì chưa phải đương đầu với thời tiết nắng mưa nên em rất sợ nắng. Mỗi lần cuốc cỏ là hay đứng chống cuốc để chờ đám mây đến che mặt trời cho đỡ nắng.
Sợ nhất là đi cấy lúa bị đỉa cắn và cắt rau môn bị cỏ nứa cứa sướt đùi (vì mỗi lần cắt rau là phải xắn ống quần lên quá đùi và đất thì sình lầy lên tận đùi).
Đến mùa gặt lúa thì dẫm lúa cho xước xả bàn chân. Tuy vậy nhưng vẫn thấy vui vì mình phụ giúp được cho cha mẹ, thời gian này gần mẹ nhiều hơn và thấy được sức chịu đựng bền bỉ của mẹ hy sinh hết mình vì gia đình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét