Hôm đó em nhớ là ngày chủ nhật, mà thường chủ nhật thì cậu hay chở về nhà cha mẹ chơi. Hôm nào cậu vẫn đi làm và trưa về cậu nói “ hôm nay cấm trại 100%” (nghĩa là trực 24/24) vậy là hết được về nhà.
Sau đó thì cậu không về nữa và mự cháu chuẩn bị đồ để chạy loạn, vì cậu ở quân đội Yểm Trợ Truyền Tin nên bị pháo kích liên hồi. Khi đã soạn đồ xong mự cháu bắt đầu chạy ra nấp dưới hầm ở trước nhà, mợ thì một tay bế Khương còn tay kia xách giỏ đồ, trong đó em còn nhớ có cây thánh giá khá lớn. Còn việc của em là cõng Lộc và cũng xách một giỏ nhưng nhỏ hơn. Ra hầm nấp được một đêm thì sáng mai mự bị trúng miểng đạn nhưng Tạ ơn Chúa chỉ bị thương nhẹ chảy máu thôi. Sau đó lại dời chỗ xuống một hầm đá rộng hơn nhưng ở trong đó đông người hơn nên muốn ngộp thở vì khói thuốc, ở ngoài thì súng đạn nổ lia lịa, em không nhớ rỡ lắm nhưng chỉ biết nấp dưới hầm đã qua một đêm (vì chờ nên thấy lâu) sáng mai ra lại bắt đầu chạy, khi ra đến hầm thì mạnh ai nấy chạy, thế là mự cháu lại chạy vô bệnh viện. Bây giờ em mới biết bệnh viện cũng chỉ cách chỗ cậu ở khoảng hơn 1km. ở bệnh viện đêm đó cũng dời chỗ, ngồi dọc theo hành lang mà cứ bị pháo kích suốt, chỗ này đổ nát thì lại chạy chỗ kia, người chết và bị thương thì nhan nhản vậy mà mợ cháu vẫn bằng an. Tạ ơn Chúa.
Rồi sáng ngày hôm sau lại di tản tiếp, vô trọ một nhà người quen (hình như là ô Khán bạn của cậu) nhà rất đông người ở trọ, đến nỗi mỗi lần giặt rửa là chậu nước bẩn đặc như bùn. Sau đó không biết mẹ lần mò và hỏi tin tức ở đâu mà đã đi kiếm và gặp em ở đó.
Sau ngày thống nhất đất nước năm 1975 thì cha và cậu đi cải tạo. Cậu thì đi ở đâu em không biết, nhưng cha thì có thời gian ở Mê Van, có lần em và mự Phan (cậu Phan cũng ở chung với cha thì phải) đi thăm cha ở Mê Van. Không nhớ đi bằng phương tiện gì nhưng chỉ nhớ là mự cháu mang đồ (đi thăm nuôi thì thường mang thức ăn khô) đi bộ từ Châu Sơn vô Mê Van và khi trở về đến Châu Sơn thì gặp một trận mưa lớn và ghé vô nhà cậu Lộc ăn cơm ở đó và được ăn món xơ mít xào là món ăn thưởng thức lần đầu tiên nên nhớ mãi tới bây giờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét