12/5/10

Kỷ niệm Gia Kiệm

Cậu đúng là người bà con thân cận và gần gũi duy nhất của gia đình mình. Nhận xét và đánh giá về con người cậu, mọi ý kiến và kết luận em thấy thật đầy đủ. Tuy nhiên, có một khía cạnh chúng ta chưa quan tâm lắm, đó là hoàn cảnh cuộc sống của cậu. Nếu đem so sánh với chúng ta mới thấy cậu thiệt thòi thiếu thốn thật nhiều. Song cuối cùng, cậu cũng trở thành một người tốt với những giá trị thực nhân bản.

Cậu với riêng em cũng như với mọi thành viên tronh gia đình, luôn có nhiều kỷ niệm, dẫu đau buồn sướng khổ thế nào chăng nữa thì những kỷ niệm ấy cũng là một "phần" của đời mình, không thể tách rời được nữa.

Sau một lần mâu thuẫn sâu sắc mà đỉnh điểm là em xin phép cha mẹ từ nay không  gặp và không gọi ông ấy bằng cậu nữa, em suy nghĩ thật nhiều ... và nhận ra được  mấu chốt của vấn đề. Em đã xuống Gia kiệm thăm và xin lỗi cậu, ôm nhau khóc cho tan chảy muộn phiền còn vây kín tâm tư.

Cổ nhân có bảo "nhân vô thập toàn", em nghĩ cậu chúng ta dẫu sao cũng đáng trân trọng, học hỏi, hiểu và cảm thông.

Với em, cậu là người đáng thương, đáng kính và nhất là rất đáng cảm phục vì đã khắc phục nghịch cảnh để vươn lên.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét