12/5/10

Củ khoai sắn ươm tình cha

Trên vùng đất đỏ Buôn mê chị còn nhớ một kỷ niệm với cha liên quan đến củ khoai sắn, miền nam gọi là  khoai mì. Ngày xưa thực phẩm chưa có nhiều hàng đống như bây giờ. Ít, nên ăn cái gì cũng cảm thấy ngon cả. Hơn nữa lúc còn trẻ ăn rất ngon miệng. Chị nhớ vẫn thích ăn củ khoai mì. Luộc chín với một chút muối, ăn bùi bùi thơm thơm!  Trong miền Nam, người ta luộc hoặc hấp nó với nước cốt dừa, còn ngon hơn nữa.
Đặc biệt ở trong nhà Dòng, các sơ nhà bếp làm món tráng miệng với khoai mì như sau. Khoai mì luộc chín, xắt ra từng miếng nhỏ rồi trộn chung với đường cát và dừa nạo. Món ăn được chế biến đơn giản như vậy đó nhưng  ngon vô cùng. Vừa ngọt vừa béo vừa thơm. Chị còn nhớ rõ lúc ở nhà Tập, chia nhau ăn hết phần mà vẫn chưa đã thèm.

Lần ấy chị về thăm nhà, lúc gia đình mình còn ở cây đa số 5 trên Buônmêthuột. Mẹ trồng trọt đủ thứ, bắp có, đậu phộng có, đậu xanh có, nhưng không trồng khoai mì. Cha biết chị thích ăn khoai mì nên  một bữa nọ, chiều chiều, cha rủ chị đi đào khoai. Cha xách cuốc xẻng theo và chỉ cho chị một bụi khoai mì mọc hoang nơi một góc bờ rào trong rẫy. Bụi khoai đã già khá lâu năm nhưng rất  èo ọt vì mọc chen chúc trong bờ rào. Rễ đâm sâu xuống trên đất đá vừa cứng vừa khô nên hai cha con hì hục đào vất vả, mướt cả mồ hôi mà rốt cuộc chỉ được có vài củ  cà tong cà teo và chai cứng !
Vậy mà khoai vẫn ngon và thơm vì không phải trộn với dừa và đường cát mà là ướp tình Cha !!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét