9/9/10

Cảm tưởng sau khi xuất viện.

Chào chị Trinh và tất cả các anh chị,

Hôm qua em và chị Trinh có trao đổi về việc mua bảo hiểm, em muốn nói thêm với chị mấy ý nữa:

1. Những người lao động có hợp đồng tử tế thì theo Luật Lao Động chỉ có hai cái bảo hiểm bắt buộc người chủ phải mua cho nhân viên của mình: Bảo hiểm y tế và Bảo hiểm xã hội. Ngoài ra mình có thể tự mua thêm bảo hiểm khác, ở mỗi tỉnh có thể có những bảo hiểm khác nhau. Với cái bảo hiểm bắt buộc, chị cũng có thể mua ở nhiều nơi và với nhiều giá khác nhau nữa, tuy nhiên mình lại bị động trong việc chọn lựa này. Em có một người bạn làm việc ở một công ty tư nhân, mua bảo hiểm y tế với giá nào thì không rõ nhưng được trả hết mọi chi phí khi phải nằm bệnh viện, bằng một cách đơn giản là căn cứ theo hóa đơn viện phí.

2. Hợp đồng bảo hiểm có rất nhiều chi tiết mà thường những người làm việc trong cơ quan nhà nước không tìm hiểu cho kỹ.

3. Khi cần phải dùng tới bảo hiểm thì người có trách nhiệm sẽ phải lật Thông tư hướng dẫn (về việc thi hành một luật nào đó, ví dụ luật BHYT thì có Thông tư liên tịch do Bộ Y Tế và Bộ Tài Chính ban hành) để vận dụng vào tình huống thực tế. Chuyện vận dụng này thường phức tạp vì có khi phải đối chiếu giữa các thông tư khác nhau, có khi thì trong thông tư không liệt kê tình huống của mình,...Không thiếu những trường hợp vận dụng sai.


Em đã đi làm gần một tuần nay, dắt xe hơi khó chứ ngồi lái xe thì không sao cả. Sau 3 tuần không lái xe, khi mới bắt đầu chạy cũng hơi ớn, nhưng bữa nay quen lại rồi.

Anh chị nào muốn xem hình bàn chân thiếu ngón thì bấm vào liên kết dưới đây: (chị Quang đừng bấm!)

http://picasaweb.google.com/thiengiang/HinhNgonUt?authkey=Gv1sRgCIWP_M6omYDA4QE&feat=directlink


Nói thêm về cảm giác khi nằm ở bệnh viện Gia Định, đó là mình cảm thấy cách tổ chức rườm rà, thiếu qui củ. Người bệnh thì mất thời gian phải chờ đợi, để càng lâu thì tình trạng bệnh nó sẽ càng xấu hơn.  Bác sĩ thì căng thẳng, không đủ thời gian để tập trung cho phương án điều trị, giao tiếp với bệnh nhân hết sức miễn cưỡng. Cũng chính vì tổ chức không tốt nên mới có tình trạng gọi là "chảy máu chất xám", bác sĩ giỏi ra làm việc cho các bệnh viện tư nhân. Bệnh viện tư, do năng lực tài chính, có thể bị hạn chế về chuyên môn, nhưng ngược lại họ có được thái độ đón tiếp ân cần và lịch sự, điều mà người bệnh rất cần. Bệnh viện tư ở Sài gòn vì vậy mọc lên khá nhiều.

Khi em mới bị tai nạn và chạy vào phòng khám Vì Dân, họ vừa thấy cái chân chảy máu của mình là lật đật ra dẫn xe giùm, một người khác chạy đi lấy xe lăn và đưa vào phòng khám ngay lập tức.

Sau đó, khi vào phòng cấp cứu ở bệnh viện NDGĐ thì mọi chuyện khác hẳn, mình phải tự đi vào quầy nhận bệnh (lúc này là cò chứ không phải đi), lấy giấy viết tên tuổi, tình trạng bệnh, đến khi mình hỏi mượn xe lăn thì nhân viên trả lời là đi vào trong phòng cấp cứu mà mượn! Cứ như là bệnh viện chỉ dành cho những bệnh nhân có thân nhân đi kèm mà thôi! Cái dở của tổ chức đã làm cho hầu hết nhân viên y tế vô cảm trước tai nạn của người bệnh, dù chính người bệnh nuôi sống họ.

Bộ y tế và chính phủ phải chịu trách nhiệm về các vấn đề của bệnh viện.

BPTG.

Ngày 9/9/2010.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét